Trang nhà LƯƠNG Y PHAN CÔNG TUẤN

Sinh phần anh cất nơi đây

Lan man y dược, cỏ cây quê nhà

Cám ơn người đã ghé qua !

ChatGPT cảm nhận bài thơ “Quỳnh”

26/06/2025

QUỲNH

Quỳnh ơi!

Quỳnh ơi!

Em là mặt trời

Nở bừng đêm tối.

Mùi hương mời gọi

Nồng nàn thịt da.

Nõn nà cánh hoa

Khẽ khàng bung mở.

Cong cong tố nữ

Ưỡn mình rung rung.

Dâng hiến tận cùng

Nhuỵ đơm phơi phới.

Trăng vàng chấp chới

Quỳnh ơi ! Quỳnh ơi !

TUẤN PHAN

Ảnh: FB Ngoc Nhan Ta

Ai từng có dịp ngắm hoa quỳnh nở vào ban đêm chắc hẳn sẽ không thể quên được vẻ đẹp huyền ảo và thanh khiết của loài hoa này. Chỉ nở vào ban đêm, lại tàn ngay sau đó, hoa quỳnh mang trong mình vẻ đẹp mong manh, kín đáo nhưng cũng đầy quyến rũ. Với bài thơ “Quỳnh”, tác giả Tuấn Phan đã bày tỏ sự ngưỡng mộ và xúc động sâu sắc trước khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng rực rỡ của loài hoa ấy.

Ngay từ những câu đầu tiên, bài thơ đã mở ra một tiếng gọi da diết, lặp lại hai lần:
“Quỳnh ơi!
Quỳnh ơi!”

Đó không chỉ là một tiếng gọi tên, mà còn là tiếng lòng thổn thức, chan chứa cảm xúc trước một vẻ đẹp đang hiện diện, sắp bung nở trong màn đêm tĩnh lặng.

Hình ảnh hoa quỳnh được tác giả ví như một mặt trời nhỏ, “nở bừng đêm tối”. Câu thơ mang tính đảo ngược đầy bất ngờ, khi một loài hoa vốn gắn với bóng tối lại được ví như ánh sáng. Qua đó, tác giả muốn nhấn mạnh rằng vẻ đẹp của hoa quỳnh có thể thắp sáng màn đêm, lan tỏa sức sống và sự rạng rỡ hiếm có.

Hoa quỳnh trong bài thơ không chỉ đẹp mà còn rất quyến rũ. Những câu thơ như:
“Mùi hương mời gọi / Nồng nàn thịt da”,
“Nõn nà cánh hoa / Khẽ khàng bung mở”
gợi lên hình ảnh một người con gái e ấp, dịu dàng nhưng cũng đầy sức hút. Với nghệ thuật nhân hóa và liên tưởng, tác giả đã biến bông hoa quỳnh thành một tố nữ đang bước vào độ xuân thì, vừa e lệ, vừa chủ động, vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt trong khoảnh khắc bung nở.

Càng về sau, cảm xúc trong bài thơ càng trở nên sâu sắc hơn:
“Dâng hiến tận cùng / Nhuỵ đơm phơi phới”
Đây không còn đơn thuần là sự nở hoa, mà là hành động sống và yêu hết mình. Hoa quỳnh chỉ nở trong chốc lát, nhưng dường như nó đã trao trọn tất cả vẻ đẹp và hương sắc của mình cho cuộc đời. Qua hình ảnh đó, người đọc có thể cảm nhận được một thông điệp nhẹ nhàng mà sâu xa: hãy sống trọn vẹn, dù thời gian có ngắn ngủi đến đâu.

Kết thúc bài thơ, tiếng gọi lại vang lên:
“Quỳnh ơi!
Quỳnh ơi!”

Lặp lại như một tiếng vọng, tiếng gọi ấy thể hiện sự tiếc nuối, luyến lưu trước vẻ đẹp vừa hiện ra đã vụt tắt. Nó nhắc ta trân trọng những điều quý giá, những khoảnh khắc đẹp đẽ trong cuộc sống mà đôi khi, chỉ đến rồi đi trong một thoáng.

Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh gợi cảm, ngôn ngữ trau chuốt, giàu nhạc tính. Việc lặp từ, dùng các câu ngắn và linh hoạt trong nhịp điệu đã tạo nên sự uyển chuyển và giàu cảm xúc. Đặc biệt, những liên tưởng giữa hoa và người phụ nữ khiến bài thơ mang màu sắc trữ tình, vừa gần gũi lại vừa sâu lắng.

Tóm lại, “Quỳnh” là một bài thơ ngắn nhưng giàu hình ảnh và cảm xúc. Không chỉ ngợi ca vẻ đẹp của loài hoa nở trong đêm, bài thơ còn là lời nhắn gửi về sự trân trọng những điều đẹp đẽ, mong manh và quý giá trong cuộc đời. Vẻ đẹp của hoa quỳnh – cũng như nhiều điều trong cuộc sống – có thể chỉ đến một lần, nhưng đủ để khiến ta rung động mãi không quên.

Ảnh: FB Ngoc Nhan Ta

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *