Trang nhà LƯƠNG Y PHAN CÔNG TUẤN

Sinh phần anh cất nơi đây

Lan man y dược, cỏ cây quê nhà

Cám ơn người đã ghé qua !

CHẨN BỆNH CON NAI VÀNG

20/09/2024

Em không nghe mùa thu

Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô?

Bài thơ “Tiếng thu” của thi sĩ Lưu Trọng Lư có lẽ người yêu thơ không ai không biết.

Nghe bài thơ lần đầu trong giờ … ngữ pháp, dù chỉ được thầy giáo đọc để lấy ví dụ về từ láy, những vần thơ giàu nhạc điệu đã “nhập tâm” vào cậu học trò lớp 7 là tôi thưở ấy, dù chưa hiểu hết ý nghĩa nhưng còn nhớ như in cho đến tận bây giờ.

“Em không nghe… Em không nghe… Em không nghe…”???!!!

Hỏi mà như không hỏi. Hỏi mà như trách than.

Nhưng vì sao em không nghe? Cả hàng ngàn lần nhẩm đọc bài thơ trong mấy chục năm qua, tôi chưa bao giờ tự đặt ra câu hỏi ấy. Cho mãi đến một ngày trở gió gần đây…

Lắng nghe thật kỹ thật sâu, cả bài thơ là tiếng lòng thổn thức. Là tiếng thở dài của một cuộc tình đơn phương.
Bởi em không nghe, nên em không hiểu.

Bởi em không hiểu, làm sao em thương.

Thì ra là vậy. Đây là bệnh “vô tư” của các nàng, các chàng. Mà nào chỉ có trong tình yêu. Từ “vô tư” đến “vô cảm” chỉ trong gang tấc. Biết bao đau khổ bất hạnh xảy ra trong đời sống hằng ngày, vì con người “không chịu lắng nghe, không chịu thấu hiểu”.

Đạo lý “hiểu và thương” đang đứng trước nguy cơ ngày một lu mờ.

Mỗi lần nghe các bạn trẻ nói với nhau “Vô tư đi!”, tôi không khỏi giật mình.

“Vô tư làm khổ cho người tương tư”.

Coi chừng đấy … hỡi những con nai vàng!

PHAN LANG
(CTQ số 106)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *